Đàm đạo về việc môi giới “ăn chênh” và môi giới “hoa hồng”

Hồ Thành Diễn đàn bất động sản Góc nhìn – Tâm sự buồn vui bất động sản Đàm đạo về việc môi giới “ăn chênh” và môi giới “hoa hồng”

  • This topic is empty.
Đang xem bài viết thứ 1 (trong tổng số 1 bài viết)
  • Người viết
    Bài viết
  • #234781
    Hồ Thành
    Quản lý

    ĐÀM ĐẠO VỀ VIỆC MÔI GIỚI “ĂN CHÊNH” VÀ MÔI GIỚI “HOA HỒNG” 💬

    Nghề môi giới bất động sản vốn nhiều áp lực, nhiều góc khuất — và câu chuyện “ăn chênh” hay “ăn hoa hồng” vẫn luôn là đề tài gây tranh cãi.
    Hôm nay, xin phép cùng anh chị em đàm đạo một chút, nhẹ nhàng nhưng thật lòng.


    1. Vì sao có chuyện “kê giá”?

    Không phải ngẫu nhiên mà giá giữa chủ bán và người mua lại chênh nhau xa như vậy.
    Đơn giản vì ai cũng có lòng tham – nhưng tham sao cho đúng, tham vừa thôi mới đáng quý.

    • Chủ bán thì muốn “ăn nét”, không muốn trả hoa hồng, không muốn đóng thuế, chỉ cần ngồi chờ có tiền về.

    • Môi giới thì phải lo đủ thứ: chi phí quảng cáo, thuế phí, thương lượng, giấy tờ, thậm chí… karaoke tiếp khách, nhậu bàn deal.

    Và trong thực tế, 2% hoa hồng nhiều khi chỉ đủ mua vài bao gạo, hộp sữa, bịch bỉm cho con – nói chi đến việc gọi là “dễ kiếm tiền”.
    100 khách mua thì may ra 1-2 người mời được môi giới ly cà phê, chứ chuyện tự giác trả công đàng hoàng còn hiếm.

    Chưa kể, vẫn có những trường hợp chủ và khách bắt tay nhau “gạt” môi giới ra khỏi cuộc chơi, khai giá thấp để né thuế và né trả phí.


    2. Khi môi giới “ăn chênh” — tham quá là mất nghề

    Có một nhóm môi giới đã có hoa hồng nhưng vẫn muốn ăn chênh thêm.
    Nghĩ rằng “mình nắm khách”, “mình khéo deal giá”, nên kê thêm vài chục, thậm chí cả trăm phần trăm.

    Đây là kiểu tham cần loại bỏ.
    Vì một cá nhân làm sai sẽ khiến cả nghề bị mang tiếng “lừa đảo, cò đất”.
    Uy tín nghề môi giới vốn mong manh — đừng tự tay đánh mất.


    3. Khi nhà đầu tư cũng “đội lốt” môi giới

    Không chỉ môi giới, nhiều nhà buôn BĐS cũng “ăn chênh” theo cách khác:
    Họ mua đứt, giữ sản phẩm, rồi bán lại với giá cao hơn — gọi là “lướt sóng”.
    Đây chính là nhóm kê giá nhiều nhất, phổ biến nhất, nhưng họ chấp nhận rủi ro, vì họ có tiền, vốn và gan.

    Họ không sai, vì họ là “người chơi” trong cuộc — mạo hiểm cao, lợi nhuận cao.
    Nhưng môi giới thì khác — người làm dịch vụ không thể đánh đổi uy tín để đổi lấy một lần ăn chênh.


    4. Cái tâm và đạo đức nghề nghiệp vẫn là gốc rễ

    Thật lòng mà nói, ai làm nghề này lâu cũng từng ít nhiều “kê giá” trong hoàn cảnh bắt buộc.
    Nhưng điều quan trọng là phải biết điểm dừng, phải có tâm và có tầm.

    Không thể đánh đồng tất cả môi giới đều làm ăn gian dối,
    mỗi thương vụ là một câu chuyện riêng, có những góc khuất chỉ người trong cuộc mới hiểu.

    Tôi không cổ vũ việc kê giá,
    nhưng cũng không phản đối tuyệt đối,
    vì thị trường luôn có những quy luật vận hành riêng.
    Nếu mọi thứ đều “cứng nhắc một khuôn”, nghề môi giới có lẽ đã không còn tồn tại.


    5. Kết lời

    Đây chỉ là một góc nhìn cá nhân, chia sẻ từ trải nghiệm thực tế của người trong nghề.
    Mong anh chị em cùng làm nghề đặt chữ “TÂM” lên trước chữ “TIỀN”,
    để nghề môi giới được nhìn nhận đúng đắn, chuyên nghiệp và đáng trân trọng hơn.

    Ai có góc nhìn khác, xin mời cùng đàm đạo — nói chuyện nghề bằng cái tâm, không phán xét, không chỉ trích. 🤝

Đang xem bài viết thứ 1 (trong tổng số 1 bài viết)
  • Bạn cần đăng nhập để phản hồi chủ đề này.