TẢN MẠN VỀ NGHỀ MÔI GIỚI BẤT ĐỘNG SẢN 💭
Người ta nói, “Ai làm môi giới một thời gian rồi chuyển sang đầu tư là chuyện thường như nước sông chảy ra biển.”
Câu nói nghe nhẹ tênh, nhưng đằng sau đó là cả một chặng hành trình đầy thử thách.
1. Khi người môi giới trở thành nhà đầu tư – hành trình tự nhiên của dòng chảy nghề
Người làm môi giới, sau nhiều năm bôn ba, tích lũy kinh nghiệm, dần hiểu luật chơi và có vốn, tất yếu sẽ bước sang vai trò nhà đầu tư.
Đó là điều bình thường – một bước tiến tự nhiên, bởi họ đã đi qua đủ khổ, đủ mặn, đủ cay của nghề.
Nhưng điều thú vị hơn, là khi một nhà đầu tư chuyển ngược lại làm môi giới.
Ban đầu tưởng dễ, vì họ có sẵn tiền, có kiến thức, có mối quan hệ.
Thế nhưng thực tế phũ phàng — chỉ sau một thời gian ngắn, 10 người thì 9 người rụng, người còn lại cũng chỉ làm với tâm thế “đón cơ hội”.
2. Hai thế giới – hai hướng đi ngược nhau
Người môi giới đi từ dưới lên,
Càng làm càng bền, càng hiểu đời, càng mạnh mẽ.
Họ quen với việc chạy đôn đáo, chịu nắng mưa, gặp đủ kiểu khách hàng — từ đó mà trui rèn bản lĩnh, càng đi càng sáng.
Ngược lại, người đầu tư đi từ trên xuống.
Từng ở vùng trời rộng lớn, tự do quyết định, giờ phải ràng buộc thời gian, chờ khách, nghe từ chối, bị chèn ép, bị nghi ngờ…
Họ thấy ngộp, tù túng, mệt mỏi.
Từ chỗ “ăn thịt nạc”, giờ phải “gặm xương”,
và thế là họ… dừng lại, bỏ nghề, quay về với những gì quen thuộc hơn.
3. Khi người đầu tư “thấm” nỗi khổ của nghề môi giới
Chỉ khi bước chân thật vào nghề, họ mới nhận ra:
💬 “Tiền môi giới kiếm không hề dễ.”
💬 “Khách hàng không đơn giản.”
💬 “Một cuộc hẹn có thể mất cả ngày.”
Và cũng từ đó, họ học được cách trân trọng môi giới,
biết ơn người đã từng giúp mình “tìm thấy cơ hội”,
biết rằng mỗi thương vụ thành công đều là mồ hôi và nước mắt.
4. Cốt lõi của nghề: không phải may mắn – mà là sức bền và ý chí
Một người môi giới giỏi không thể chỉ dựa vào miệng lưỡi hay may rủi.
Họ phải làm việc 16–18 tiếng/ngày, chạy hàng chục cây số, gọi hàng trăm cuộc điện thoại, gặp gỡ đủ kiểu người.
Mức độ tập trung, sự chủ động, tinh thần chiến đấu — lúc nào cũng ở mức cao nhất.
Còn người yếu đuối, thiếu mục tiêu, dễ nản… thì “rụng” là điều dễ hiểu.
Nghề môi giới không dành cho người mơ mộng.
Muốn thấy “quả ngọt”, phải đào sâu tận gốc, như củ cà rốt —
Chỉ nhìn phần nổi trên mặt đất, không ai hiểu được nó đã phải vươn rễ bao sâu để trồi lên ánh sáng.
5. Lời kết – Nghề môi giới là hành trình rèn bản lĩnh
Nghề này không dành cho người sợ khó,
càng không dành cho người chỉ muốn “làm giàu nhanh”.
Nhưng với ai đủ kiên định, đủ đam mê và dám chịu đựng —
môi giới chính là trường đời, là nơi rèn ý chí và tạo nên bản lĩnh thật sự.