Hồ Thành › Diễn đàn bất động sản › Góc nhìn – Tâm sự buồn vui bất động sản › Chúng tôi đã trả giá như thế nào để được 1% hoa hồng?
- This topic is empty.
-
Người viếtBài viết
-
05/10/2025 vào lúc 22:03 #234769
Hồ Thành
Quản lýCHÚNG TÔI ĐÃ TRẢ GIÁ NHƯ THẾ NÀO ĐỂ ĐƯỢC 1% HOA HỒNG? 💔
1. Đằng sau con số “1%” là cả tuổi thanh xuân và những giọt mồ hôi rơi
Tôi viết bài này không để kể khổ, mà để những ai từng mua bán nhà đất hiểu rằng – 1% phí môi giới mà khách hàng trả, thực ra là cả một đời làm nghề chân chính.
Chúng tôi làm việc không phải 8 tiếng một ngày, mà là 16 tiếng – chỉ trừ lúc ngủ.
Điện thoại luôn mở, vì một cuộc gọi reo có thể đổi cả cơ hội sống còn.
100 cuộc gọi có thể chẳng mang lại kết quả, nhưng vẫn phải nghe đủ 100.
Nghe khi đang ăn, nghe lúc nửa đêm, nghe trong bữa cơm gia đình, vì chỉ cần lỡ một cuộc gọi – cơ hội có thể vụt mất mãi mãi.2. Đánh đổi từng khoảnh khắc, từng bữa cơm, từng phút sum họp
Người môi giới thật sự không có ngày nghỉ, cũng chẳng có giờ giấc riêng tư.
Một cuộc hẹn khách có thể kéo dài từ sáng tới tối.
Một lần dẫn đi xem nhà là hàng chục cuộc gọi, hàng chục lần hỏi han, dò tin, đối chiếu pháp lý.
Tất cả đều là chi phí – cả tiền bạc và năng lượng – nhưng không ai thấy.
Và đôi khi, sau tất cả, không một giao dịch nào thành công.3. Không dám bỏ sót bất kỳ cuộc gọi nào từ số lạ
Bởi mỗi số lạ là một hy vọng.
Chúng tôi gọi lại hàng chục cuộc để tìm sản phẩm phù hợp cho khách.
Nhưng giữa người môi giới và khách hàng không có ràng buộc nào – chỉ là niềm tin mong manh rằng mình đang giúp ai đó tìm được chốn an cư.
Làm hết sức, nhưng chẳng ai đảm bảo rằng nỗ lực ấy sẽ được ghi nhận.
Nhiều ngày làm việc cật lực, cuối ngày chỉ có sự im lặng và thất vọng.4. Khi dẫn khách đi xem nhà – rủi ro mất khách chỉ trong vài phút
Đưa khách đến xem, trò chuyện, giải thích, thuyết phục…
Nhưng chỉ cần một câu “Anh chị xin số chủ nhà để tiện trao đổi thêm”,
và thế là mọi công sức của môi giới coi như tan biến.
Bao lời hứa “Em yên tâm, có gì sẽ báo lại” rồi cũng trôi vào quên lãng.
Không hợp đồng, không ràng buộc – chúng tôi chỉ còn lại niềm tin và sự tổn thương.5. Chỉ cần một lời cảm ơn – đôi khi cũng là điều xa xỉ
Một lời cảm ơn nhẹ nhàng, nhiều khi còn quý hơn cả tiền.
Nhưng hiếm ai nhớ đến điều đó.
Sau khi ký hợp đồng, ít ai nghĩ đến người đã dành hàng tuần, hàng tháng tìm kiếm, tư vấn, xử lý pháp lý, chạy quảng cáo, gọi điện liên tục.
Còn chúng tôi – chỉ âm thầm gật đầu, mỉm cười và tiếp tục.6. Khi 1% hoa hồng bị… cắt xén vì “thấy nhiều quá”
Nhiều khách hàng khi giao dịch xong bỗng quên mất lời hứa trả phí.
Hoặc tìm lý do “chưa chuyển được, chờ sang tên, chờ vay…”
Có người còn mặc cả lại – vì tiếc 1% nhỏ nhoi.
Nhưng ai biết rằng, để có được 1% đó, chúng tôi đã mất hàng trăm giờ, hàng chục cuộc hẹn, hàng trăm cuộc gọi, hàng triệu đồng chi phí.
Nếu mồ hôi rơi ra được máu, chắc chắn mỗi người môi giới chân chính đã khóc đỏ cả khăn.7. Tại sao không gian dối để kiếm nhiều hơn?
Chúng tôi hoàn toàn có thể kê giá, vẽ vời, thổi phồng, nói khéo để kiếm 3%–5%.
Nhưng chọn không làm vậy.
Vì lòng tự trọng, vì đạo đức nghề, vì niềm tin rằng làm nghề phải sạch.
Thật thà có thể khiến chúng tôi nghèo hơn, nhưng ngẩng cao đầu vẫn là điều đáng quý nhất.8. Nghề môi giới – nghề của những người dám hy sinh và chịu đựng
Khác với nghề bán hàng thông thường, môi giới bán thứ tài sản lớn nhất đời người.
Một sai sót nhỏ có thể làm mất trắng cả sự nghiệp.
Chúng tôi phải học đủ mọi kỹ năng: pháp lý, tâm lý, tài chính, thương lượng, thậm chí chịu đựng cả áp lực tâm lý nặng nề.
Không ai làm nghề này lâu mà chưa từng mất ngủ, bật khóc hay kiệt sức.9. Kết lại – 1% đó không chỉ là hoa hồng, mà là máu, mồ hôi và nhân phẩm
Nếu có ai hỏi, “1% có đáng không?”, tôi xin trả lời rằng:
Đó không chỉ là tiền.
Đó là cái giá của thời gian, sức khỏe, lòng trung thực và cả tuổi thanh xuân.
Một môi giới thật sự chỉ cần được tôn trọng, được nhìn nhận như một con người đang làm việc tử tế.
Nếu hiểu được điều đó, 1% phí kia không hề lớn – mà là công bằng. -
Người viếtBài viết
- Bạn cần đăng nhập để phản hồi chủ đề này.